Còn em với biển , chiều buông
xanh veo mây nước ngày thường đấy thôi
hững hờ sóng gợn khơi khơi
lơ ngơ đôi cánh chim trời lệch nhau
nhạt nhèo cơn gió từ đâu
mà nghe buốt nghẹn xưa sau nỗi mình
- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
Em ngồi hoá núi lặng thinh
nghiêng thầm biển cạn , vọng tình thẳm xa