“THỦ PHẠM ” CHÍNH LÀ MÌNH
- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
Trước thềm năm mới Tân Mão Lê Khánh Mai nhận đươc bộ sách Thơ mười năm đầu thế kỷ XXI do NXB Hội Nhà văn ấn hành. Bộ sách gồm 2 tập, sắp xếp tên tác giả theo trình tự ký tự tiếng Việt. Tập1 từ vần A đến vần M; Tập 2 từ vần N đến vần Y. Lê Khánh Mai cầm ngay tập 1 lên xem trước, vì thơ mình in trong tập này. Thoạt tiên mình rất vui vì sách in đẹp, trang trọng. Ở tập 1 có 116 tác giả, trong đó có 30 tác giả được chọn in 3 bài trở lên, mình ở trong số này, còn lại được in 1 hoặc 2 bài. Xem qua tên 3 bài thơ của mình trong phần mục lục mình yên tâm ngay, và nghĩ Ban Biên tập đã có con “mắt xanh”, hơn nữa tết nhất đến nơi, bận rộn quá mình không đọc lại nội dung các bài thơ, chỉ lướt tìm tên bạn bè đồng nghiệp trong tập sách. Hôm nay mồng 6 tháng giêng âm lịch, mọi người đi làm trở lại, nghĩa là hết tết rồi, mình mới đọc lại 3 bài thơ của mình và bỗng giật mình, lặng đi một lúc. Trong 3 bài thơ in trong tập thì bài Tâm khúc và Hỏi, không có gì sai sót, nhưng bài Hạ cháy thì thiếu hẳn 2 câu. Chao ôi, một bài thơ có 15 câu mà in thiếu mất 2 câu thì còn gì là thơ nữa chứ? Mình cứ tiếc hùi hụi vì theo mình đó là 2 câu thơ hay! Tìm hiểu nguyên nhân thì phát hiện “thủ phạm” chính là mình. Thế mới đau. Khi đọc bài thơ thấy thiếu 2 câu mình đã không vội nổi đóa lên, kinh nghiệm dạy mình ” tiên trách kỷ, hậu trách nhân”. Mình kiểm tra Email gửi đến NXB Hội Nhà văn thì ôi thôi văn bản của mình không có 2 câu thơ này. Mình đã rất chủ quan, tin tưởng vào trí nhớ, nhưng trí nhớ đã phản bội mình rồi.
Đầu năm mới mình có đôi lời bộc bạch: Trước hết xin cám ơn NXB Hội Nhà văn. Dù Lê Khánh Mai đã có thơ in trong hơn 30 tuyển tập thơ trong nước và 1 truyển thơ ở Nhật Bản, nhưng việc thơ mình được chọn in vào tuyển tập Thơ mười năm đầu thế kỷ XXI, ít nhiều chứng tỏ mình vẫn đang viết, vẫn đang tồn tại. Và, nhân đây Lê Khánh Mai xin chia sẻ nỗi niềm cùng bạn đọc, bằng cách đưa lên Blog nguyên văn bài thơ Hạ Cháy.
HẠ CHÁY
Lê Khánh Mai
Biển trào sôi nỗi khát ngàn năm ngủ vùi tận đáy
ào ạt sóng cuồng bỏng rát tấp chân mây
những bờ cát lặng thầm nối nhau nung chảy
oằn mình ngời đỏ sắc pha lê
Gầy rạc tiếng ve
cứa vào trưa hè cơn đau lột xác
núi cũng không thể đứng yên
đá tạc chon von dựng muôn ngọn đuốc
châm lên trời xanh những đám cháy vô hình
hoa phượng tự thiêu trong ảo tưởng hư minh
xối mặt người tả tơi xác lửa
từ ẩn ức tro than
ngun ngún một điều gì rạn vỡ *
Hạ đã cháy đến kiệt cùng lửa hạ
còn mong chi nắng nhạt lúc mùa sang
————————————————————-
* Dòng thơ in chữ đậm trên đây là 2 câu thơ bị in thiếu trong tuyển tập thơ