Thơ tiễn người đi Trung Quốc

Nguyễn Hữu Quý 

Thơ tiễn người đi Trung Quốc 

Tặng M

Em đi Vạn lý trường thành 

cát quê ở lại với anh mặn mà 

ngẫu nhiên cái buổi chiều tà 

nửa mắc sông cũ, nửa là lầu cao. 


Em đi nửa tháng là bao 

thu mưa mới tạnh đã hao trăng liềm 

tình cờ cái buổi chiều êm 

cho ta nhớ dáng, nhớ tên âm thầm. 


Đôi câu lục bát lỗi vần 

bỏ quên ở chỗ tay cầm tay nhau 

thế mà như đã thẳm sâu  

người đi, người ở níu câu muối gừng 


Thương nhau, thương cái ngập ngừng 

nhớ nhau, nhớ lắm phút bừng lửa thiêng 

mảnh mai đựng nỗi chung riêng

 sẻ chia đây đó chút “duyên” gọi là… 


Trung Hoa mấy dặm đường xa 

mây lau biên ải thay ta tiễn người!