thơ: ĐỜI THƯỜNG
- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
Hạnh phúc không giản đơn
hạnh phúc hiếm hoi suốt đời ta tìm kiếm
hạnh phúc xa vời thiêng liêng bí ẩn
ta đơn côi lạc lối giữa đời thường
Ta tìm lại ánh lửa yêu thương
trong mắt người thuở trước
chợt nhận ra khoảng đời hồng đã lùi vào ký ức
thời gian tàn nhẫn cuốn đi
nước mắt buồn chia ly
nụ cười vui gặp gỡ
khung trời xanh dưới bờ mi bỡ ngỡ
cánh phượng bay theo gió bồi hồi
tiếng ve ngân thiêu đốt một góc trời
lời thủ thỉ bên hàng cây yên ả
mưa bất chợt giữa ồn ào phố xá
nụ hôn nồng bên ụ pháo phòng không
Tình yêu có còn không?
ta tự hỏi mỗi khi lòng trống trải
những toan tính nhỏ nhen làm tâm hồn cằn cỗi
câu thơ nghẹn lại nửa chừng
chồng chất lo âu vất vả nhọc nhằn
manh áo miếng cơm xoay vần chóng mặt
những trách móc giận hờn thường nhật
ta đánh mất tình yêu, đánh mất chính mình
“Vấp đời thường nhật tan vỡ chiếc thuyền tình”*
thơ ai viết bây giờ ta mới hiểu
chiếc thuyền tình trôi trong giông bão
thử thách này nghiệt ngã biết bao
trong mỗi ngày ta lặng lẽ chắt chiu
góp nhặt bụi vàng hạnh phúc
có thể nào chạy trốn đời thường nhật
đánh đổi sự vững bền lấy cái mong manh
thời gian ơi hãy chờ đợi kiên tâm
trái ngọt nào cũng một thời chua đắng
dẫu hiện thực xót xa còn hơn tương lai ảo ảnh
giữa đời thường hạnh phúc chín đầy
LÊ KHÁNH MAI
—————————————————————————————–
*Thơ Maiacôpxki