Lê Khánh Mai: Lời phi lộ: Trong gia tài thơ của LKM có một mảng thơ tình. Mảng thơ này chiếm một tỷ lệ khiêm tốn hơn so với các mảng đề tài khác. Như vậy không có nghĩa là LKM không yêu nhiều. Sự thật ở chỗ, đối với một người phụ nữ, để được tự do theo đuổi con đường thơ đã là điều không hề đơn giản. Huống chi viết thơ tình vốn rất nhiều hệ lụy. Nhưng làm sao có thể làm thơ mà không có tình yêu? Thơ tình của LKM thường hưóng thiện và đầy yêu thương, khắc khoải về hạnh phúc. Duy nhất có 01 bài thơ “lòi” ra cái “máu Hoạn Thư” he he…
- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
Mình đưa bài thơ này lên chia sẻ với bạn đọc, xem mình ghen như thế nào nhé…
LÊ KHÁNH MAI
NHẬN DIỆN MỘT TÌNH YÊU
Bứt ra khỏi đời sống thường ngày tẻ nhạt
hội ngộ tình cờ: anh, người đàn bà ấy và em
Người đàn bà nói cười, chứng minh lòng tự chủ
nhưng thất lạc ánh nhìn, tự thú vẻ hoang mang
gương mặt anh tuyệt vời thánh thiện
cử chỉ dịu dàng, sâu nặng nhường bao
em soi anh nhận diện chính mình
nhận diện một tình yêu kỳ ảo
hạnh phúc và đớn đau
tin và ngờ vực
được yêu và bị lừa dối
giận và tha thứ
Dẫu sao phải níu lấy niềm tin
không yếu hèn
không rỗng tuếch
không nói lời dao sắc
khách sáo một chút thôi, kiêu hãnh một chút thôi
vừa đủ giữ thăng bằng
Rượu vang đỏ như máu cắt từ quả tim tội nghiệp
cụng ly… cụng ly… mê… tỉnh…sóng ngầm
những ngón tay em tê dại đóng băng
em đã vượt qua khoảnh khắc cưu mang điều tan vỡ
anh, người đàn bà ấy và em đều biết mình vô lý
nhưng chúng ta từ chối giải thoát mình
Còn lại một mình
rơi tự do xuống đáy vực cô đơn
em cúi nhặt giấc mơ rướm máu
Nhưng giấc mơ không chịu đầu hàng
nó vụt bay lên
gọi kỷ niệm tình yêu về băng bó vết thương