NGƯỜI ĐÀN BÀ GOM RÁC
- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
LÊ KHÁNH MAI
không mặc áo gấm*
người đàn bà đi vào đêm
khẩu trang xanh che khuất lúm đồng tiền
mắt lá răm chẳng làm cay được gió
mà ánh nhìn như chấp cả trời đêm
người đàn bà lẫn vào phố xá
những ngôi nhà dửng dưng
khép ngàn con mắt cửa
những bóng người vội vã quay lưng
người đàn bà âm thầm
đối diện với rác rưởi
bàn tay gom những mẩu vụn thời gian
những mẩu vụn phù sinh đã bốc mùi xú uế
từ rác thải
người đàn bà nhận mặt cuuộc đời
vỏ bia lon, đồ hộp
những đôi giày lỗi mốt
những cọng rau đứt bữa xác xơ…
giàu sang hay nghèo hèn
phàm phu hay hiền triết
có ai không nhận phần sạch sẽ về mình?
người đàn bà đêm đêm gom rác
tấm lòng sạch trong
……………………
* Mượn ý dân gian “Áo gấm đi đêm”