- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
Lê Khánh Mai
30 tháng 7
hạnh phúc tình yêu luôn ở bên
nhưng ta vẫn khát, vẫn đi tìm tình yêu, hạnh phúc
không phải để xoá đi cuộc sống bình yên
nhận về bão táp
mỗi ban mai tiếng chim gọi ta vút lên trời xanh
ta bay cao và nhìn rõ hơn mặt đất
sóng ngàn năm xô bờ không biết mệt
ta lặn hụp trong biển khơi nhìn ngắm bầu trời
đời thường không tẻ nhạt
ta đã yêu đời thường đến cạn kiệt
ta làm mới chính mình để nuôi dưỡng tình yêu
nhưng có cuộc kiếm tìm nào không mất mát?
2 tháng 8
tâm hồn anh trẻ trung tươi mới
chạm vào thảng thốt chuông ngân
muôn sắc màu huyền ảo bay lên
như không thể vơi nguồn sáng tạo
em chán mình đánh mất chính mình
giằng giữ mãi sợi dây quá khứ
giam hãm quá lâu trong khổ đau bi lụy
muốn bước đi không cất nổi mình
trên con đường xâu chuỗi những dấu chân
có dấu chân nào em – anh trùng khít?
Dù thế nào
xin đừng bước qua nhau
3 tháng 8
em hình dung anh – chàng trai mười tám tuổi
lại ngắm anh tóc bạc da mồi
ngỡ đã chạm đến tơ non lộc biếc
đã tựa vai anh như tựa gốc cây sồi
ôi vòm trời thủy tinh trong quá
em soi vào chẳng thấy mình đâu
Anh ẩn hiện như không có thật
Biết anh rồi, em thêm nỗi bơ vơ