MỘT VÌ SAO XA LẮC
- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
LÊ KHÁNH MAI
có những đêm nhìn lên bầu trời
tôi lặng ngắm ngàn sao giăng chi chít
như nong lúa mẹ phơi ngày nắng gắt
cánh đồng sao nao nức mùa màng
mỗi ngôi sao mang hình số phận
ngôi sao nào là số phận của tôi?
dưới mặt đất mênh mông lòng tự vấn
rằng cõi sao có giống cõi người?
các vì sao có bao giờ gây hấn
kìa mảnh sao vụt rụng cuối trời
các vì sao có yêu nhau say đắm
mà mắt tình nhân nhấp nháy cười
có những đêm bầu trời đen nghịt
vũ trụ này như thể cũng cô đơn
ngạo nghễ thế rồi đôi khi ẩn khuất
cả bầy sao chạy trốn mùa đông
tôi dõi về phương trời xa lắc
một ngôi sao hiển hiện, nhỏ nhoi
dưới mặt đất mênh mông tôi thầm ước
ngôi sao kia là số phận của tôi