Lắng nghe – Hoàng Đình Quang

LẮNG NGHE

Khi ta ngậm trái đắng trong miệng
và hành trình thân phận.
lắng nghe những bất hạnh đến từ phía trước.

Rải rác những âm thanh mỗi ngày một bó tay
Loáng thoáng những sắc màu thuốc độc.
Cô đơn tiếng kèn thổi mỗi giờ mỗi gần hơn
Lưu Thủy
Hành Vân
Lâm Khốc!

Cõi bên kia có nỗi buồn riêng
Nỗi buồn của những nỗi buồn đã lọc qua hoan hỉ.
Người bên kia trở về có lối đi riêng
Ngược với chiều mỗi ngày ta mong đợi!

Đừng gọi tôi, đừng chia sẻ cùng tôi
Những con chim có số phận hót và sa bẫy
Những áng mây chiều có căn nguyên run rẩy.
Ngậm hạt buồn, đắng ngắt bước trần say.

Sao bỗng dưng
Nhẹ hẫng tháng năm này!

14-9