- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
khởi đầu
từ kết thúc, từ lãng quên, từ sự rỗng, từ lặng câm, từ mất mát
như chiếc hạt ủ sâu trong lòng đất trút bỏ lớp vỏ úa tàn
đội mầm xanh đón những giọt sương mai soi bóng nụ cười và nước mắt
như thú hoang đói khát tự liếm khô vết thương
thoát khỏi hang tối thong dong giữa đại ngàn xào xạc gió
như cánh buồm xé toang lồng ngực lao ra đại dương
sóng hân hoan dội vang ghềnh đá
trên ngưỡng cửa ngôi nhà ta chia tay với bóng đêm
mang theo giấc mơ lành hái từ ngôi sao số phận
(Lê Khánh Mai – rút từ sổ tay thơ )