Gọi yến – thơ Hoàng Đình Quang

Hoàng Đình Quang

GỌI YẾN
Lời một người gọi chim yến về làm tổ (yến sào)

Em đã rút ruột mình để giữ gìn hạnh phúc
Mà có hay đâu hạnh phúc cũng theo mùa
Làm sao biết mùa xuân ít ỏi
Suốt phần đời còn lại trong mưa.

Thôi em lên ngàn, thôi em xuống bể
Núi đá trăm năm nghiền nát mối tình đầu
Cả biển cả cũng trở thành hữu hạn
Bài hát một thời lờ lững mãi đâu đâu…

Anh đang sống với mặt trời mà mơ về mặt đất
Thiên đường vu vơ không thể níu chân người
Anh đem đời mình làm ngôi nhà chân thật
Đợi em về làm tổ với chơi vơi.

Giờ anh có em và giờ anh có cả
Có lá xanh và hoa tím nghẹn ngào
Anh áp ngực vào giữa hai mùa gió
Để lòng mình xoáy tít với trăng sao

Gìn giữ tình yêu như chim trời ấp trứng
Quên uống, quên ăn, quên sáng, quên chiều…
Ơi chim yến nhỏ nhoi và kiêu hãnh!
Hãy trở về quanh tiếng gọi thân yêu!