EM YÊU ANH
- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
LÊ KHÁNH MAI
em yêu anh
tia nắng ban mai xuyên qua dày đặc sương mù
tiếng chim chợt thảng thốt, rộn ràng vỡ khoảng trời câm bặt
mưa thu dịu lành, ẩm ướt hồi sinh đất đai cháy khát
Sóng tự ghềnh xa vang dội khúc hoan ca
những ngón tay anh lướt trên phím đàn tuôn đổ âm ba
lần theo giai điệu anh, em đi về phía chói ngời ánh sáng
thoát khỏi nỗi buồn dằng dặc ký sinh loài gặm nhấm
dứt đi từng mảnh sống tháng năm
em yêu anh
tự cân bằng trên sợi dây mong manh bất trắc
những trò yêu làm xiếc
những trò ghen đỏng đảnh mù lòa
em đã thôi đuổi bắt những cơn mơ
đã không còn đam mê nước mắt
đã thấu thị cuộc đời gồm những nốt trắng, nốt đen trong bản nhạc
và hát lên với tất cả vui buồn
em yêu anh
như tình yêu đầu tiên, như tình yêu cuối cùng
ta bên nhau hành trình không về đích, không giới hạn
chỉ ý nghĩ vươn về nhau bất tận
chỉ thơ nhạc cất lời cho khoảng lặng rung lên
em yêu anh và anh yêu em
Chủ nhật, 16 – 9 – 2012