DỊ BẢN – Lê Khánh Mai

Dị bản

LÊ KHÁNH MAI

Khát vị ngọt ngào mà em uống đắng

yêu  đến nát lòng vẫn chua chát đầu môi

cười chốn đông người

khóc cùng đêm vắng

một mình dằng xé tự phân đôi

em như con tàu lao ra biển rộng

lại neo về bến cảng

giữa trùng khơi

phận dã tràng đánh mất rồi ngọc báu

cứ loay hoay tìm kiếm một đời

Em muốn xoá  bóng mình – dị bản

để chỉ còn đích thực em thôi.