Đặng Nguyệt Anh
- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
Lục bát tuổi năm mươi
(Tặng các bạn gái sinh năm Mậu Tý)
Cất giùm tôi tuổi năm mươi
Để tôi về sống lại thời ngày xưa
Cái thời lúng liếng đong đưa
Bao nhiêu cậu ấm cù cưa theo mình…
Dẫu rằng không hát trúc xinh
Mà ai cứ đứng sân đình đợi ai
Cái thời tóc phủ đầy vai
Gót son, guốc mộc, con trai phải lòng
Cái thời hai đứa còn không
Lân la dối mẹ… qua sông hẹn hò.
Bây giờ đâu phải ngày xưa
Gót sen đã dạn nắng mưa phong trần
Bây giờ trời đất vẫn xuân
Tóc xanh ngày ấy ngả dần sang thu
Có còn lúng liếng đong đưa?
Có còn cậu ấm. Ngày xưa… có còn?
Bao giờ lại đến ngày xưa
Bao giờ lại đến ngày xưa
Để cho người ấy đón đưa tôi về?
Cơn mưa run rẩy mùa hè
Đan thành kỷ niệm, chở che hai người.
Thế rồi năm tháng dần trôi
Và tôi cứ lớn bên người. Hồn nhiên
Biết đâu là nợ là duyên
Nào ai có dám hẹn nguyền gì đâu.
Vậy mà lại dở dang nhau
Để heo may thổi bạc đầu mùa thu
Người về ôm kỷ niệm xưa
Lục bình ai thả bơ vơ giữa dòng!
Thế rồi chết một mùa đông
Tôi đi lấy chồng. Người ấy ngẩn ngơ
Bao giờ lại đến ngày xưa…