CHÁN THƠ
- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
LÊ KHÁNH MAI
chán những điệu thơ sầu đau, than thở, nỉ non, sướt mướt
tê bại cân não, rã rời gân cốt
nuông chiều cảm xúc
chết yểu tư duy
chán những con chữ xếp hàng thành đội ngũ
răm rắp trật tự
tiểu đội, trung đội …lữ đoàn
ngôn từ mặc đồng phục
ngôn từ đi đều
ngôn từ đeo trang sức
chán những cặp đại từ nhân xưng
anh – em
em – anh
tôi – ta
ta – tôi
chen ngang xương
như thể không xưng ra thì không ai biết
chán những câu thơ định vị thời gian, không gian
tuyên bố lý do, giới thiệu hoàn cảnh, hành động
chiều chiều, cây đa, bến nước, sân đình
em về – anh đi…ai ơi – người hỡi
nhai lại ca dao
chán mình
có lúc ngộ nhận nếu không làm thơ sẽ buồn đau mà chết
chẳng chết!
hay đại ngôn, hét toáng lên: sống không yêu thì chết
chẳng chết!
(Rút từ sổ tay)