Thơ: TRỞ VỀ
thơ:TRỞ VỀ TRỞ VỀ Có một ngày trở lại chốn xưa một khoảng lặng trong bộn bề ký ức góc trời mù mịt nơi từ đó tôi…
Trang tho cua Le Khanh Mai
thơ:TRỞ VỀ TRỞ VỀ Có một ngày trở lại chốn xưa một khoảng lặng trong bộn bề ký ức góc trời mù mịt nơi từ đó tôi…
HƯƠNG CỎ HƯƠNG CỎ Áo cơm đã mấy vũng lầy hư danh bao đỉnh vơi đầy khói sương lời yêu gửi gió ngàn phương trời xanh một…
Đêm một màu đen bí ẩn quyền năng xóa vùi phủ định mảnh trăng gầy côi cút phía trời xa tựa vào màu sáng mong manh tôi nhận…
Nhốt qủa tim mười sáu trong người đàn bà từng trải tôi một mình làm cả mùa đông đổ về tôi hàng triệu năm giá buốt Hà…
Người khuyên thơ nên bám vào đời sống bạn chê thơ ta cũ rồi ta cũng chán điệu thơ đều chằn chặn, hiền lành, ướt đẫm…
“Thiên nhiên và tình yêu sẽ cứu rỗi con người” Đôxtôiepxki Người đàn bà lặng im như cát trước một con người kỳ vỹ…
Nơi vực tối của thân phận , em nhận rõ bất công tạo hoá và nhẫn nại cưu mang nỗi mặc cảm không lời từng ngày qua đá dày…
Dềnh dàng hai sọt rau tươi trên xe đạp chị đến nơi thị thành gió xiêu dáng lụa mỏng manh kìa đôi mắt đẹp đáng trăm quan…
Tặng V.H Bạn đã một lần tan vỡ tình như bão cuốn xa rồi trái tim khu vườn hoang phế hoa rơi cỏ xước tơi bời Ta đem chút…
Ở đây ngày mới bắt đầu khi màn đêm phủ một mầu nhọ nhem thuyền ghe tíu tít ánh đèn lao xao sông nước , đan chen tiếng…
Từng thân thiện với con người sóng mềm mại dịu lành từng cưu mang con người biển bao dung ban tặng sự sống từng nâng đỡ…
Với anh V.K Cơn giông đổ về lúc nửa đêm sấm vỡ oà mưa trút đá cây lá vặn mình rên tơi tả trời đất say cuồng giao hoan…
Em cố quên những mùa xuân ẩn khuất yêu anh trong cách xa em hoá đá vọng người đi biền biệt bỏ hoang trái tim đắm đuối mộng…
Mỗi dáng cây một bóng hình quân tử lưu cốt cách trượng phu chợt lóe lên niềm vui trong trẻo cao nhân xưa nay chẳng hiếm bao…
Lửa gần bén rạ rơm khô gío xa ru mãi hoang vu hồn mình … người còn giữ lửa chung tình để ta ươm bão ủ xanh đợi mùa generic…
Biển chỉ có một bờ muôn nghìn con sóng khát … Sóng đam mê đâu biết chạm được bờ…vỡ tan generic viagra onlinecialis…
Lên cao, lên cao Cánh diều ký sinh vào gió để gần mây,gần trăng, gần cõi vô hình và hoá thân trong mê hoặc trời xanh Cánh diều…
Còn em với biển , chiều buông xanh veo mây nước ngày thường đấy thôi hững hờ sóng gợn khơi khơi lơ ngơ đôi cánh chim trời…
Đi trên thế gian mang gương mặt mùa đông ảm đạm bấm những ngón gầy đường lầy mưa chan phía trước ,đằng sau, xung quanh…
“ Ngày sau sỏi đá vẫn còn có nhau” Trịnh Công Sơn Giấu lửa trong cơ thể đá ngồi thiền tịnh tại, an nhiên thâm trầm vân…
Vạn Lý Trường Thành –vết chém vào trái đất lên tận cung trăng vẫn thấy sẹo tươi nguyên* xương máu mấy chục vạn sinh linh…
“Mưa Đồng Cọ,gió Tu Bông”* Lời xưa mắc míu .nẫu lòng quê ơi gió tuôn sập đổ mái trời mưa nghiêng trút cả ngàn khơi…
Dịu dàng sông trải thảm mềm nâng con thuyền lướt nhẹ êm giữa dòng gió say chuốc rượu đêm nồng trăng mơ giãi bạc bầu…
Tôi thắp ngọn nến nhỏ lên đài sen bằng giấy gửi vào sông cháy lên niềm kiêu hãnh cô đơn ngọn nến mong manh hư huyễn bồng…