CÁM ƠN NGƯỜI TẶNG SÁCH
- ÁM ẢNH NGƯỜI ĐÀN BÀ…
- khi viết tôi không nghĩ đến nữ tính
- NHÂN DÂN – Hoàng Đình Quang
- Thơ Lê Khánh Mai trên Báo Văn nghệ
ĐOÀN XUÂN MỸ
Sách của em, với anh, là tâm hồn sống
Thơ văn chỉ là cách ta kiếm tìm.
Vượt quá giới hạn của vòng phấn Kavkaz mỗi người
Chưa vội thu mình vào hũ cốt
Sau những chặng đường quanh co khúc khuỷu
Có thể sẽ gặp người mà ta đang tìm kiếm
Một người nào ta chưa từng biết đến
Người sở hữu một tiếng thét
Một tiếng rên la
Một câu van vỉ thật thà.
Anh đã từng thấy đọng vũng dưới đáy chiếc gương soi nào đó
Bóng dáng nụ cười
Khanh khách nụ cười
Rạn vỡ nụ cười
Tưởng chừng sau nụ cười là khóc ngất
Cho niềm tin tự đánh mất.
Những chặng đường quanh co khúc khuỷu của một kẻ mất niềm tin
Hoài nghi chưa dứt
Ảo ảnh chưa dứt
Hoang mang chưa dứt
Viết và viết và viết và viết và viết
Cái dáng người lom khom lê gót trên đường mải miết
Yêu sao yêu thế.
27 – 8 – 2012